Tào phớ - một món quà vặt, nhưng nó gắn với những ký ức của biết bao thế hệ người Hà Nội. Tào phớ ở Hà Nội thường được bán rong; hình ảnh người bán hàng gánh một đầu là thùng tào phớ, đầu kia là một chạn nhỏ rong ruổi khắp các con đường, miệng rao " Ai...phớơơ đê.ê" trở nên quen thuộc tại đây. Tuy nhiên thời nay gánh hàng thường được thay thế bằng chiếc xe đạp cũng với "thiết kế" riêng để chở được hết đồ dùng.
Tào phớ thường được bắt gặp vào mùa hè, do đây là một đồ ăn "mát, giải nhiệt". Một đầu quang gánh treo một chiếc chạn nhỏ đủ đựng dăm bảy chiếc bát, với một bình nước đường và một xô nhỏ nước tráng. Đầu kia là thùng đựng tào phớ. Thùng đựng tào phớ thường được làm bằng gỗ ghép đóng đai. Tào phớ đựng trong thùng còn nóng hàng giờ.
Người bán hớt từng lát tào phớ vào bát bằng một miếng tôn nhỏ, đồ dùng để hớt xưa thường gặp là một mảnh vỏ trai to, sáng và óng ánh lớp xà cừ, nước đường pha vừa miệng, ướp hoa nhài tươi (thả trực tiếp vào bình đựng). Nước đường ấy chan ngập bát tào phớ. Người ăn có thể húp một hơi, cũng có thể dùng thìa dầm nhẹ tào phớ ra rồi xúc ăn.
Bát tào phớ trong vắt, tinh tươm một màu trắng kem nhẹ nhàng, lấy thìa, dầm nhẹ ra, những lát tào phớ mỏng tan ra như những cánh hoa trắng, có lẽ cũng vì vậy mà người ta có tên khác cho món này là đậu hoa.
Tào phớ béo béo, ngậy ngậy, nhưng vẫn giữ nguyên được vị thanh mát đặc trưng, nước đường ngọt vừa phải, lại thoang thoảng hương hoa nhài dịu dàng. Chỉ đơn giản vậy thôi nhưng việc thưởng thức một bát tào phớ nhỏ vào ngày hè đã trở thành thói quen, thú vui khó bỏ của nhiều thế hệ người Hà Thành.
Người bán tào phớ rong có thể thường là nam giới với tiếng rao khoẻ và vang vọng. "Ai...phớ.ơ.ơ.. đê.ê." - âm thanh ấy có lẽ mãi in đậm trong ký ức của mỗi người con Hà Thành.
ST.
0 nhận xét: